Tứ thập nhi bất hoặc...
Má kể sinh tui ở nhà hộ sinh Bà Muỗng (Vĩnh Điện) vào một buổi chiều tối, không mưa bão. Lúc ấy tui nặng 3,7kg.
Hôm nay theo lịch Tây, tui 39 tuổi, và là ngày sinh nhật. Còn theo lịch Ta thì chưa phải ngày sinh, vì năm nhuận, nhưng tui đã 40 tuổi - má tui dùng lịch Ta.
Hôm nay quê nhà tui lụt lội, miền Trung mưa bão tơi bời. Kể từ năm Giáp Thìn (1964) đến nay, đây là lần thứ 3 nhà tui nước ngập sâu như vậy. Nhà tui thuộc nhóm có nền đắp cao, nếu cá bơi qua cửa sổ, thì nhiều nhà khác sẽ bơi qua máng xối.
Mà lụt năm này là do xả đập thuỷ điện.
Khi làm thuỷ điện, người ta "tiết kiệm" tiền xây đập và đền bù, nên mới mưa sơ sơ là đập quá tải. Chứ nếu làm đúng dự tính thì rất ít khi phải xả, vì sức chứa đủ...
Vợ và bạn bè hỏi có làm sinh nhật không, tui nói thôi, chắc để sang năm...
Mà từ nhỏ đến bây giờ, hình như tui chỉ có vài lần sinh nhật, phần lớn do bạn bè, người thân tổ chức.
40 tuổi - "tứ thập nhi bất hoặc" - tuổi không còn mê hoặc, nghi hoặc điều gì. Nghĩa là đường mình đi đã định, không cần lấn cấn nữa.
Thế nhưng, giữa nước ngập nơi quê nhà và cái sinh nhật nhỏ xíu - nếu làm nơi phố thị - tui vẫn còn nhiều lấn cấn. Nghĩa là tui vẫn chưa tứ thập, vẫn còn nghi hoặc, mê hoặc nhiều điều.
Qua tin nhắn điện thoại, Zalo, Facebook, Viber... tui nhận hơn 300 lời chúc sinh nhật. Đây là sinh nhật lớn nhất, tui xin ghi nhớ và biết ơn. Cầu mong mọi người tâm-thân-an-lạc.
Dù nói là "bất hoặc", nhưng thật lòng tui vẫn mê hoặc trước những lời chúc này. Những tình cảm này làm cho lòng tui thêm chút ấm áp khi nghĩ về quê nhà đang gánh chịu nhân tai.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét